Thứ bảy, 23/11/2024

Suy tư 11: Khó mà dễ - Trích trong "Vụn vặt và suy tư" của Lm. Piô Ngô Phúc Hậu

Cập nhật lúc 15:00 24/11/2014
1. Hai ông bạn nối khố nói chuyện với nhau : một ông linh mục và một ông cán bộ. Cuộc trao đổi rất thành thật và thẳng thắn.



* CB : Tôi xác nhận là đạo của anh có chân lý, vì nó tồn tại 20 thế kỷ. Nếu không, thì lịch sử đã đào thải nó rồi. Tôi cũng rất hoan nghênh đạo của anh, vì đạo của anh đóng góp rất nhiều vào các công tác xã hội, văn hóa và khoa học. Chắc anh cũng đã rành điều này.
* LM : Dĩ nhiên, tôi chỉ đan cử một vài ví dụ nhỏ bé thôi.
- Bảy dấu nhạc do, re, mi, fa, sol, la, si xuất phát từ nhà thờ, do một thầy dòng Biển Đức người Ý sáng chế ra. Đó là Qui d’Arezzo. Cụ thể là dấu SI bởi hai chữ Sancte Ioannes mà ra.
- Chữ quốc ngữ của nước ta do linh mục Alexandre de Rhodes và các bạn sáng chế ra.
* CB :  Nhưng có một điều tôi chưa đồng ý với đạo của anh. Đó là đạo của anh chưa hoàn toàn xây dựng trên nền tảng khoa học. Khoa học là thực tế nhất. Khoa học sẽ giải quyết mọi vấn đề nhân sinh. Khoa học sẽ đem lại cho loài người một đời sống văn minh, khỏe mạnh và hạnh phúc. Tôn giáo chỉ giải quyết vấn đề tâm linh thôi. Quẹo sang đời sống xã hội văn minh… là kẹt, là bí ngay.
* LM : Tôi rất thích khoa học. Điện, đồng hồ, máy bay, xe hơi… Tôi đều ham hết. Nhưng khoa học không thể giải quyết được mọi vấn đề của nhân sinh đâu. Tôi kể cho anh một câu chuyện để minh chứng điều đó.
Năm ấy tôi được Ủy ban Nhân dân Tỉnh cho đi phục vụ lễ Giáng sinh cho đồng bào ở kinh tế mới. Ở đó không có nhà thờ, nhà xứ. Tất cả mọi nghi lễ đều được cử hành tại nhà dân.
Đoàn đi phục vụ lễ gồm có bốn người : tôi và ba bà phước. Ban hành giáo bố trí cho đoàn ăn nghỉ tại nhà ông trùm. Nhà ông trùm là một căn nhà lá ba gian và một cái chái. Gian giữa là bàn thờ Bác Hồ và bộ xa-lông. Gian bên trái là một cái giường một mét sáu. Gian bên phải cũng một cái giường y như thế.
Nếu lấy khoa học làm cơ sở để giải quyết thì :
- Đoàn có bốn người. Nhà chỉ có hai giường.
- Mỗi giường hai người.
- Nếu khoa học muốn chánh xác thì phải chia theo trọng lượng. Người nặng ký nhất ngủ với người nhẹ cân nhất.
- Kết quả là tôi ngủ với bà phước nhỏ con nhất…
Đấy là khoa học. Đấy là toán học. Anh dám giải quyết như thế không ? Không dám đâu… Đành để khoa học qua một bên… Tôi ngủ một mình trên một cái giường rộng rinh. Sướng ơi là sướng. Còn giường bên kia, ba bà chen chúc, chật cứng mà chả dám phân bì với ông cha. Êm !
Khoa học nếu được trưng dụng làm nền tảng thì chỉ dành cho trường hợp 4 con heo và 2 chuồng. Mỗi chuồng 2 con. Tuyệt vời. Mà chỉ tuyệt vời cho heo thôi.
Hai ông bạn cùng cười hố hố. Vui hết biết. Chẳng ai thèm buồn, chẳng ai thèm giận. Tuyệt vời.

 2.  Xây “phòng điện thoại” bên hông nhà thờ.
Có một ông cha sở xây được một nhà thờ khá hiện đại. Ghế bọc nệm : êm mông. Bàn quỳ bọc nệm : êm đầu gối. Máy điều hòa phả hơi lạnh kêu phì phì. Đã !
Ở cuối nhà thờ, ở sát bên hông phải và trái, được thiết kế mỗi bên một phòng nhỏ có gắn kính mờ giống y như một phòng điện thoại. Xinh quá ! Một ông trùm già lễ phép hỏi cha sở :
- Ông cố ơi ! Ông cố xây hai cái buồng ấy để gắn điện thoại công cộng hay là để bông kiểng đấy ? Đẹp quá !
- Phòng toa lét đấy. Thơm ra phết !
- Chúa ôi ! Ông cố không sợ phạm thánh ư ? Nhà thờ Chúa mà có hầm cầu sao ? Không được đâu ông cố ơi ! Tội lỗi lắm. Năm nay con 70 tuổi đời rồi mà chưa thấy thế bao giờ. Con năn nỉ lạy ông cố, xin ông cố nghĩ lại cho.
Dư luận trong họ đạo nổi lên như bão tố. Con nít thì vô tư. Nhưng người lớn và người già thì không thể chấp nhận được. Người ta bàn nhau phải thưa lên cha hạt trưởng, rồi lên Tòa Giám mục. Có người đòi đăng lên báo Công giáo và Dân tộc… Họ đạo biến thành nồi canh hẹ…
Cha xứ tạm cho niêm lại hai “phòng điện thoại”. Hoãn binh chi kế. Nhưng không chịu thua.
Một hôm kia có một linh mục già ghé thăm một tín hữu của họ đạo có hai “phòng điện thoại” ấy. Vừa “chào cha ạ” xong, bèn khoe ngay :
- Cha có biết họ đạo con có gì mới lạ không ?
- Thì có nhà thờ đẹp, có gắn máy lạnh, hơn các nơi khác hằng trăm lần.
- Nhưng lại có tội phạm thánh cha ạ. Chúng con xấu hổ lắm.
- Có chuyện gì vậy ?
- Cha xứ con xây ngay hai nhà xí ở bên hông nhà thờ. Chúa ôi, vô phép vô cùng vô tận.
- Cha xứ ông cho xây mấy hầm cầu ?
- Những hai cái : một bên “liền ông”, một bên “liền bà”. Tha hồ mà vô lễ.
- Ít thế. Nhà thờ xứ của tôi mỗi ngày Chúa nhật, tôi rinh vào nhà thờ gần 600 cái hầm cầu lận. Chả thấy ai kêu là vô lễ cả.
- Cha nói gì con không hiểu.
- Thì mỗi người đi lễ đều mang trong bụng một bọc c. chứ gì. Có sao đâu.
- Ừ nhỉ…
Câu chuyện xây nhà cầu bên hông nhà thờ không còn gay cấn nữa. Dư luận dịu xuống rồi êm luôn. 
Lm. Piô Ngô Phúc Hậu
Thông tin khác:
Dấn thân (12/09/2014)
LỜI TRI ÂN
Caritas Hưng Hóa xin trân trọng cảm ơn Quý ân nhân, thân nhân cùng toàn thể quí vị gần xa đã có tấm lòng hảo tâm giúp đỡ bằng tình thần, vật chất cho các hoạt động của chúng tôi trong suốt thời gian qua.
Chúng tôi cam kết rằng tất cả các khoản hỗ trợ của Quý vị sẽ được sử dụng đúng mục đích và được thực hiện một cách minh bạch và tối ưu nhất.
Xin Chúa trả công bội hậu, ban nhiều phúc lành cho Quý vị và ước mong Quý vị sẽ mãi đồng hành cùng Caritas Hưng Hóa trong suốt thời gian tới.
 
Caritas Việt Nam: Phóng Sự Nhìn Lại 5 Năm Thông Điệp Laudato Si'
Tiêu điểm
Thánh ca & Nhạc công giáo
Tâm sự chiếc áo dòng
Bài thánh ca buồn
Mùa đông năm ấy
Thiết kế web - Thiet ke website: OnIP™ - www.onip.vn - mCMS.
Origin site: www.caritashunghoa.org!
log